- Sau lần tái xuất với ca khúc mới cuối năm ngoái, cuộc sống của chị hiện thế nào?
- Tôi sống rất bình lặng. Hàng ngày, tôi làm những việc lặt vặt trong gia đình, nấu cơm, trồng rau, nuôi lợn. Tôi lớn lên ở núi rừng, sinh ra trong gia đình lao động nên không ngại vất vả.
Gia đình hai con tôi sang ở với mẹ, nhà cửa lúc nào cũng rộn ràng vì có đầy đủ con trai, con dâu, hai cháu nhỏ. Ở quê tôi, mọi người theo chế độ mẫu hệ, con trai kết hôn xong ở nhà vợ, chẳng ai như nhà tôi cả. Chồng cũ cũng quay về với tôi hơn hai năm nay.
Sức khỏe tôi ổn định, ba tháng đi khám định kỳ một lần, huyết áp vẫn cao nhưng không quá nguy hiểm. Tôi cũng mắc bệnh tiểu đường, chỉ mong bệnh không biến chứng. Mỗi ngày, tôi uống thuốc huyết áp, thuốc nam để trị bệnh khớp. Tôi giờ đi bộ được 2 km, leo cầu thang được.
- Không đi hát, chị lấy thu nhập từ nguồn nào?
- Khi dịch chưa hoành hành, tôi vẫn đi biểu diễn ở Sài Gòn và các tỉnh, cát-xê khá cao. Thù lao hiện giờ của tôi không thể so với thời huy hoàng hơn 10 năm về trước nhưng vẫn dư dả hơn nhiều công việc khác. Giờ không được đi hát, tôi nuôi heo nhưng chẳng được bao nhiêu. Năm ngoái, tôi nuôi 30 con, trong đó có 16 con khán giả ủng hộ. Lứa đó tôi đã bán đi, lãi chút đỉnh. Giờ tôi nuôi 20 con khác. Tiền cám tăng lên cao trong khi thương lái ép giá thịt, tôi không có lãi.
Tôi áp lực nợ nần nên mất ngủ triền miên, mỗi ngày chỉ chợp mắt được hơn bốn tiếng. Sáng nào cũng vậy, tôi thức dậy lúc 4h30, xem bản tin để cập nhật tình hình Covid-19. Tôi chỉ mong dịch bệnh qua nhanh để có thể đi hát. Tôi ăn cũng ít, mỗi bữa nửa bát cơm với rau. Hơn một tháng qua, tôi sút 3 kg, giờ chỉ còn 51 kg.
- Do đâu chị mắc nợ?
- Tôi nợ ngân hàng gần 700 triệu đồng tiền làm nhà, cộng tiền vay mượn bên ngoài nữa, tất cả hơn một tỷ đồng. Lúc đó, con út tôi lấy vợ, muốn ở cùng mẹ. Gia đình tôi cũng không thể ở nhờ nhà bà chị gái mãi được, vậy nên chưa đủ tiền nhưng tôi cũng quyết tâm xây.
Tôi không đi hát được trong khi lãi suất tăng lên mỗi ngày. Dịch bệnh khiến công việc cả gia đình tôi ảnh hưởng. Con út dạy võ, công việc thất thường vì không được tụ tập dạy học. Thằng lớn làm shipper, cũng ít việc hơn.
- Chị tìm niềm vui cuộc sống từ đâu?
- Tôi chăm sóc, chơi với cháu cho đỡ buồn. Thằng bé chín tháng tuổi còn ngồi một chỗ, thằng lớn hai tuổi chạy nhảy suốt ngày. Hôm nào con dâu đi vắng, tôi rất mệt. Tôi tìm bình an nơi Chúa. Không còn được đi lễ, tôi nghe cha giảng kinh trực tuyến. Tôi tin những điều tốt đẹp rồi sẽ đến với mình và gia đình. Hàng ngày, tôi vẫn đóng cửa trong phòng tập. Tôi khẳng định Siu Black 51kg vẫn hát hay như thời 72kg.
Hồi nợ nần vì kinh doanh thua lỗ tám năm trước, tôi tiêu cực hơn. Tôi đóng kín cửa ở trong phòng, không dám đi đâu vì ngại. Dần dà, tôi tiếp xúc với giáo dân, đi hát nhà thờ, cảm nhận được niềm vui nên cởi mở. Bạn bè mời tôi đi từ thiện chung, tôi chẳng có gì đóng góp nên tặng giọng hát. Nhiều người hiểu nhầm tôi bỏ tiền ra, mỉa mai tôi nợ nần đầy người, không có tiền còn đi từ thiện. Tôi rất giận và buồn.
- Vì sao chị tái hợp chồng cũ sau 14 năm xa cách?
- Tôi nghĩ cho con, cháu thôi. Ba năm trước, thằng con lớn cưới, nó hỏi: "Mẹ ơi, con mời ba nhé". Tôi nói: "Ừ, ba mày mà, mày thích thì mời". Sau đám cưới, anh ngỏ ý về sống với mấy mẹ con, tôi đồng ý. Gia đình có người đàn ông vẫn hơn. Anh đỡ đần tôi nhiều, từ nấu cám, cho heo ăn đến chăm sóc cháu. Các cháu rất quấn ông nội.
Anh thay đổi nhiều nên tôi mới đồng ý chung sống một lần nữa. Chúng tôi coi nhau như tri kỷ, bạn bè nên lúc quay lại cũng không có gì gượng gạo. Trước kia anh ham vui, mải chơi, giờ anh biết lo toan cho vợ con, chăm chỉ hơn. Tôi tính cách đàn ông nên không để bụng, không hạch sách chuyện cũ. Hồi tôi làm mẹ đơn thân, tôi kiếm được tiền nên cũng không quá vất vả.
- Chị ở tuổi 53 thay đổi thế nào sau nhiều biến cố?
- Tôi điềm đạm, bớt nóng tính hơn trước rất nhiều. Trước kia, tôi thích ồn ào, đông đúc, giờ thích những chỗ yên tĩnh. Cuộc sống giờ khó khăn hơn nhiều nhưng tôi ít hồi tưởng thời kiếm tiền dễ, rủng rỉnh tiêu xài. Tôi thấy mình giờ hạnh phúc, có nhà để ở, có gia đình quây quần, vậy còn đòi hỏi điều gì hơn nữa? Tôi ở nhà là bà nội, khi đi hát tôi vẫn nghĩ mình là "ca sĩ trẻ", giọng ca lúc nào cũng ở tuổi 16.
- Chị mong muốn gì trong thời gian tới?
- Tôi mới ra mắt hai ca khúc - Cỏ đêm và Muốn. Tôi mang đến hình ảnh đa dạng hơn, để mọi người thấy tôi không chỉ hát được những ca khúc gắn với Tây Nguyên mà còn biến hóa được với rock thành thị.
Tôi ấp ủ dự định làm album thánh ca mấy năm nay nhưng chưa thực hiện được vì trùng đợt dựng nhà, tôi hết tiền. Tôi cũng muốn mở trung tâm đào tạo âm nhạc ở quê nhà, để người dân Kon Tum có cơ hội tiếp xúc nghệ thuật gần hơn.
Ý kiến ()