Sau khi nhận HC vàng, Daniel Olmo (trái) và Ferran Torres tranh thủ "hôn trộm" chiếc Cup đang đặt ở trung tâm sân khấu, trước lễ trao giải chính thức.
Chiếc Cup này có tên là Henri Delaunay, đặt theo tên cố Tổng thư ký đầu tiên của Liên đoàn bóng đá châu Âu (UEFA). Delaunay là người nêu ý tưởng tổ chức giải vô địch các đội tuyển châu Âu, nhưng qua đời năm năm trước khi giải đầu tiên được tổ chức vào năm 1960.
Thủ quân Morata đại diện cho đội tân vô địch nhận Cup từ ban tổ chức, rồi mang về chỗ các đồng đội đang háo hức chờ đợi.
Ở góc trên bên trái, HLV Luis de la Fuente vỗ tay, hô hào cùng các học trò.
Sau một vài động tác trêu đùa, Morata giương cao chiếc Cup trong sự reo hò của các đồng đội.
Trước giải, Tây Ban Nha không được đánh giá là ứng viên vô địch. Tuy nhiên, họ đã trải qua một hành trình đầy thuyết phục, thậm chí lập kỷ lục toàn thắng bảy trận trong một kỳ Euro để tạo thêm một cột mốc khác là vô địch Euro bốn lần (ba lần trước vào năm 1964, 2008, 2012).
Pháo hoa và khói được bắn lên sân khấu, tôn vinh các nhà vô địch mới của bóng đá châu Âu cấp đội tuyển.
Với hai bàn vào lưới Anh ở chung kết,Tây Ban Nha trở thành đội đầu tiên ghi 15 bàn trong một kỳ Euro. Thành tích tốt nhất trước đó thuộc về Pháp với 14 bàn vào năm 1984. Sự đồng đều trên hàng công của Tây Ban Nha còn được thể hiện ở việc họ có 11 cầu thủ khác nhau ghi bàn.
Các cầu thủ sau đó trao Cup cho nhà vua Tây Ban Nha Felipe VI và công chúa Sofia rồi cùng nhau ăn mừng.
Cũng vào dịp hè cách đây 20 năm, ông Felipe đã làm lễ đăng quang để trở thành vị vua trẻ tuổi nhất châu Âu lúc đó.
Trước đó, các cầu thủ Tây Ban Nha có màn tung hứng quen thuộc với HLV De La Fuente - người đã tạo ra một tập thể xuất sắc ở Euro lần này.
Bắt đầu sự nghiệp tại CLB Tây Ban Nha Portugalete, De la Fuente được bổ nhiệm dẫn dắt CD Aurrerá de Vitoria hè 2000, nhưng bị sa thải vào tháng 3/2021. Ông có hai giai đoạn dẫn dắt Athletic Bilbao 2006-2007 và 2009-2011, rồi làm HLV của Alaves trong vài tháng.
Kể từ năm 2013, De la Fuente gắn bó với Liên đoàn Bóng đá Tây Ban Nha (RFEF), dẫn đội U19 rồi làm nhiệm vụ ở đội U21, U23. Thành tích đáng chú ý nhất của nhà cầm quân 61 tuổi là vô địch U21 châu Âu 2019 và HC bạc Olympic Tokyo 2020.
Sau khi thất bại ở World Cup 2022 và chia tay Luis Enrique, RFEF đã bổ nhiệm De la Fuente theo hợp đồng hai năm.
Đôi cánh trẻ Lamine Yamal (trái) và Nico Williams ăn mừng cùng nhau. Cả hai được xem là những nhân tố quan trọng bậc nhất trên hành trình vô địch của Tây Ban Nha năm nay.
Trong khi Nico ghi bàn mở tỷ số ở chung kết, Yamal đã ghi một bàn và kiến tạo ba lần, bên cạnh kỷ lục cầu thủ trẻ nhất ra sân tại Euro.
Hậu vệ trái Marc Cucurella hôn Cup, trong sự "thèm thuồng" của các đồng đội.
Dù không xuất sắc ở CLB Chelsea, Cucurella đã có một giải đấu trọn vẹn với đội tuyển Tây Ban Nha.
Pedri (trái) xuống sân ăn mừng cùng đồng đội. Do chấn thương, tiền vệ tài năng của CLB Barca không thể thi đấu trọn vẹn giải này.
Rodri cùng đồng đội mang Cup đến gần khán đài để chia vui với hàng chục nghìn khán giả Tây Ban Nha. Tiền vệ thuộc biên chế Man City trước đó còn được trao danh hiệu cầu thủ hay nhất Euro năm nay.
Kể từ đầu năm 2023, Rodri đã giành bảy danh hiệu, gồm hai Ngoại hạng Anh, một Cup FA, một Champions League, một Siêu Cup châu Âu, một FIFA Club World Cup với Man City và UEFA Nations League với Tây Ban Nha. Với chức vô địch Euro 2024, Rodri đã có tám danh hiệu - gấp đôi số trận thua (4) ở cả cấp CLB lẫn ĐTQG.
Người hùng của Tây Ban Nha ở chung kết - Mikel Oyarzabal. Anh được tung vào sân thay người và ghi bàn ấn định chiến thắng 2-1 ở phút 86. Đó là bàn duy nhất của Oyarzabal ở giải, nhưng đóng vai trò quan trọng bậc nhất đối với Tây Ban Nha.
Đội phó Dani Carvajal giương cao chiếc Cup thứ tư của Tây Ban Nha ở đấu trường Euro. Đội giành Cup nhiều thứ hai hiện tại là Đức (ba lần), tiếp theo là Italy và Pháp (hai lần).
Ý kiến ()